RT @colawinny: op met build today, op asked build"can she take the picture", then build said yes with the cutie voice. after finished build said sorry to op, because he was alone, so op just can took picture by him without together.🥹💙 ꒰ #BuildJakapan 𓍱 #Beyourluve ꒱ ─ @Buildbuilddd Cám Ơn Em Vẫn Cười. Thể loại: school life, romance, drama, game, comedy. Nhân vật: Diệp Lãng x Lăng Dương. Lăng Dương bỏ tiền ra mua một tài khoản nữ trong game để chơi hết 500 đồng. Mua xong rồi vào chơi mới biết tài khoản này đã kết hôn có chồng hàng mua rồi miễn trả lại lắm. Mình sợ đơi mắt đỏ giận dữ của anh ấy. Đơi mắt chẳng còn tin yêu như ngày nào anh ấy vẫn trao mình. Mình đau trc những câu nói của anh ấy lắm. Những lời anh ấy nói như hàng ngàn vết dao cứa vào trái tim mình. Cám Ơn Em Vẫn Cười. Thể loại: school life, romance, drama, game, comedy. Nhân vật: Diệp Lãng x Lăng Dương. Lăng Dương bỏ tiền ra mua một tài khoản nữ trong game để chơi hết 500 đồng. Mua xong rồi vào chơi mới biết tài khoản này đã kết hôn có chồng hàng mua rồi miễn lại. Tìm chuyện. Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2". Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm Đọc truyện Cám Ơn Em Vẫn Cười của tác giả Dịch Tu La, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. CẢM ƠN EM VẪN CƯỜI - DỊCH TU LA (FIN) Romance. Tên gốc: Võng du chi ngã bất phối Tác giả: Dịch Tu La Thể loại: cuộc sống đại học, lãng mạng, game online, hài, HE cường công cường thụ, lạnh lùng công x đáng yêu thụ. uwMA. Đưa em lên trời đưa em bayCộng đồng Đế Quốc Sói Hoang, box chủ nhân thảo luậnChủ lầu muốn nuôi thử chó ngao Tây Tạng, lấy kinh nghiệm, trong box có chủ nuôi chó ngao Tây Tạng không?1L chủ thớt xác định? Ngao Tạng ai cũng muốn nuôi, nhưng nuôi được tốt thì không có mấy, anh xác định mình đủ sức?2L không phải tất cả loài chó đều là ngao Tạng, không phải tất cả chủ nuôi chó đều là chủ nuôi ngao Tạng, trước khi muốn nuôi chó ngao Tây Tạng, phải áng chừng năng lực của mình, đừng hại người ta, ngao Tạng một khi đã nuôi thì không phóng sinh được người quen của chủ thớt xin được cười một cái, bằng cậu mà cũng muốn nuôi ngao Tạng? Cậu có biết thức ăn của ngao Tạng là gì không? Là tình yêu đó, thứ này cậu đã không còn từ tám trăm năm trước Chủ lầu cũng bởi vì hồi trước chơi quá điên nên mới thấy mệt mỏi, bây giờ tuổi lớn, cũng muốn tìm một người để ổn định lâu chủ ngao Tạng trong box hình như chỉ có vài người, đều là tàu ngầm vạn năm, Bản Đại, Vương Gia, N Đại, à đúng rồi, còn có tân nhân không sợ chết hỏi một câu, ngao Tạng là cái chi?7L bên trên không biết đặc tính của ngao Tạng hả? Cả đời chỉ nhận thức một chủ Chủ lầu mấy người lầu 5 nhắc đến tôi đều đã gửi thư riêng, chẳng ai trả lời, người cuối cùng tôi xem tư liệu thấy tuổi còn rất nhỏ, không viết nhầm chứ?9L đừng xem thường cậu em Tiểu Dã Lang, thế hệ mới, rất thực lực, anh chưa chắc đã bì được cậu Súng Cũ hồi trước gia đã nói cậu ta rất có tiền đồ, nhưng kiểu gì cũng phải tôi luyện dăm ba năm, nào ngờ đã bước vào con đường này nhanh như vậy. Đáng tiếc, gia còn đang rất vừa ý người bên cạnh cậu ta, gọi là gì nhỉ, Linh Dương Không Biết Chạy?11L là Linh Dương Không Biết Bay, tôi thấy ID này rồi, từng kéo topic của tôi ở box giày đến cả ngao Tạng mà anh Súng cũng dám xớ rớ? Không sợ bị cắn Súng Cũ ha ha, tính thằng nhóc ấy được lắm không cắn người, chẳng qua chủ của nó thật sự rất khiến người ta không chịu được, chỉ nhìn vài cái mà cũng không Wildwolf anh là ai?15L chủ nhân của ngao Tạng bị lôi ra rồi…16L anh Súng, cao thủ đấu địa chủ, chấm Súng Cũ đệch, ẩn topic lạc đề rồi, thực muốn biết phản ứng của Linh Dương Không Biết Bay khi thấy topic đây là box chủ nhân cậu ta không vào đợi tôi qua kế bên triệu Linh Dương Không Biết Bay !!! Ngài đăng kí hồi nào vậy???… cho bạn nào còn chưa hiểu ngao Tạng là gì, tiếng lóng trong giới chủ nô đấy, chỉ những nô chỉ nhận 1 chủ duy nhất——————————————————————————-Diệp Lãng ngồi trên sô pha, Lăng Dương gối đầu lên chân hắn xem TV, trải qua chuyện bất ngờ trong ngõ hẻm, hai người tạm thời chẳng còn tính trí gì, song năng lực hồi phục của Lăng Dương quả thực rất cường, chưa được một chốc đã bị mấy tình tiết thiểu năng trong TV chọc cho ôm bụng cười có tiếng đập cửa vang lên, hơn nữa còn đập rất kịch liệt, Lăng Dương và Diệp Lãng cùng bất ngờ, người biết địa chỉ này không nhiều lắm, trước giờ chưa từng có khách viếng thăm.“Có lẽ là nhân viên thu thuế hoặc kiểm tra đồng hồ nước? Để em xem thử.” Lăng Dương đứng dậy đi mở cửa, cửa vừa mở, người bên ngoài đã nhào vào ôm chặt cậu, dọa cho Lăng Dương giựt bắn, muốn tránh thoát, nhưng sức lực lại không bằng đối phương.“Dương Dương, tại sao cậu gạt tớ,” Âm thanh của Mạnh Hổ đã hoàn toàn thay đổi, “Tại sao tránh mặt tớ, không chịu nói tớ hay một câu?”“Cậu… Cậu làm sao tìm được nơi này? Cậu uống rượu hả?” Lăng Dương đẩy kiểu gì cũng không đẩy được đối phương, người trong khu đều biết tửu lượng Mạnh Hổ không tốt, ngay cả rượu nho nhà mình ủ cũng có thể uống say khướt, Lăng Dương không phải chưa từng thấy bộ dáng say rượu của đối phương, nhưng chưa bao giờ thấy cậu ta kích động như này.“Nếu không phải tớ trùng hợp đụng trúng Hồ La Ba, có phải cậu định sẽ giấu tớ cả đời không?”“… Đụng trúng cà rốt là sao?”“Dương Dương,” Trong âm thanh của người nam nhi bảy thước tràn đầy không cam và hối hận, mặc cho ai nghe cũng phải xiêu lòng, “Nếu lúc trước tớ không uống ly rượu kia, có phải giờ cậu đã là của tớ không?”Lăng Dương triệt để đần người, rượu gì? Những lời này có ý gì?Còn không chờ cậu hỏi rõ, Diệp Lãng đã đưa một bàn tay chém ngay gáy Mạnh Hổ.“Anh đánh cậu ta làm gì?” Lăng Dương kêu lên.“Nghe nói như vậy có thể đánh xỉu người, khá hữu hiệu khi đối phó với ma men.” Diệp Lãng nói mà mặt rất bình tĩnh.“Nhưng cậu ta đâu có xỉu!”“Có thể là anh tìm vị trí chưa đúng, lại lần nữa,” Diệp Lãng lại chém xuống, Mạnh Hổ vẫn không xỉu.“Này!!”“Anh đâu phải Bạch Lung, làm sao biết đánh vào đâu sẽ xỉu, thử thêm vài lần sẽ tìm ra thôi,” Nói xong Diệp Lãng lại thêm một kích, lần này Mạnh Hổ thành thật ngã xuống đất, “Lần này đúng rồi.”“Anh cố ý đúng không!”Diệp Lãng miễn bình Dương nhìn Mạnh Hổ trên mặt đất, “Giờ làm sao đây?”“Bỏ đó đi.”“Đây là cửa nhà, anh không giúp em nâng cậu ta vào sao?”“Anh không vứt hắn ra đường đã là rất hào phóng rồi,” Diệp Lãng xoay người vào trong nhà, tỏ rõ bản thân không quan Dương mất sức chín trâu hai hổ mới kéo được Mạnh Hổ vào cửa, còn vừa kéo vừa hỏi Diệp Lãng, “Này anh nói xem những lời cậu ta vừa nói có ý gì?”“Không biết.”“Cà rốt là con người?”“Không biết.”“Ly rượu kia là sao?”“Không biết.”Diệp Lãng lấy di động ra, mỗi lần hai người họ tới đây sẽ tắt máy di động để tránh bị quấy rầy, khởi động máy xong quả nhiên nhận được tin nhắn của Từ HiềnTiểu Hiền Mạnh Hổ tìm Dương Dương khắp nơi, hình như có chuyện gì khẩn cấp lắm, liên lạc mấy cậu không được, đành cho cậu ta địa chỉ của nhiên tìm tới bằng cách này, Diệp Lãng nghĩ bụng, Hồ La Ba chết tiệt…“Cậu Hổ chẳng qua uống rượu nên mê sảng thôi,” Lăng Dương thu xếp Mạnh Hổ xong bèn chạy ra tìm Diệp Lãng, “Anh đừng coi là thật.”Diệp Lãng hừ một tiếng.“Haii, nếu lát nữa cậu ấy tỉnh lại mà quậy phá tiếp thì làm sao đây?” Nói thế nào thì người ta cũng thuộc trường quân đội, chẳng biết Diệp Lãng có đánh thắng được không nữa.“Sao anh biết, trong phòng có vòng cổ đấy, hay em xích hắn lại đi.”“Này! Cậu ta tỉnh lại rồi nhìn thấy trong nhà anh có thứ này mới thấy lạ đó!!”※Diệp Lãng nhận được điện thoại của Từ Hiền, đi tới quán cà phê đối phương đề cập, Từ Hiền và Bạch Lung đã ở đó rồi, hai người đang ngồi sóng đôi trên đi-văng.“Gọi tớ tới đây làm gì?” Diệp Lãng ngồi xuống chỗ trống đối diện hai người, nhưng lại bị Bạch Lung kéo qua, ấn xuống kế bên Từ Hiền, còn mình thì ngồi xuống bên còn lại của Diệp Lãng, hai người một trái một phải rất giống một cặp bảo tiêu.“Làm gì vậy?” Diệp Lãng thắc mắc, có cần phải ba người chen chúc một chỗ thế không?“Hoa Hoa bảo sợ cậu xúc động, phải trông chừng cậu,” Bạch Lung giải Lãng nhíu mày, “Rốt cuộc là sao đây?”Từ Hiền đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu Diệp Lãng nhỏ giọng, “Xuỵt, quân ta nhận được tình báo, hôm nay Mạnh Hổ hẹn Dương Dương gặp mặt ở đây,” Cậu hất ngón cái ra sau, “Ngay tại kế bên.”Vách ngăn của quán cà phê này làm vô cùng tốt, giữa các ghế ngồi đều có tường ngăn nhân tạo rất cao, vừa rồi Diệp Lãng tiến vào hoàn toàn không nhìn thấy được ai ngồi kế Lãng nghe xong thì đã hơi bực mình, hôm qua Mạnh Hổ say xỉn chạy tới nhà hắn, hắn còn chưa tìm đối phương tính sổ, hôm nay còn dám lén hẹn Lăng Dương ra ngoài, coi hắn là không khí sao?Nhân viên phục vụ của quán thấy có khách mới đến, bèn đi tới hỏi, “Tiên sinh xin hỏi ngài muốn uống gì?”“Nước ép cà rốt.”“Chuyện hôm qua thực xin lỗi, là do tớ uống nhiều quá,” Âm thanh của Mạnh Hổ truyền tới từ đằng sau, Diệp Lãng nhẫn nhịn cơn tức nín thở ngưng thần lắng nghe.“À, không sao!” Lăng Dương vội vàng nói, “Nhưng về sau cậu phải lái máy bay, vẫn nên cai rượu thì tốt hơn, lỡ đâu say rượu lái may bay mà bị bắt thì sẽ không tốt.”“… Trên trời không có cảnh sát giao thông.”“Ừ ha!”Mạnh Hổ lắc lư đầu, cậu tìm Lăng Dương đến không phải để thảo luận chuyện này, “Tớ vẫn luôn cho rằng, cậu giận tớ, trốn tránh không gặp là bởi vì cú điện thoại kia. Vốn lần này cậu chịu tha thứ cho tớ, tớ đã mãn nguyện lắm rồi, giờ cậu có một nơi quy túc, tớ cũng đã chấp nhận làm anh em với cậu cả đời, có vài lời thà để nó mốc luôn trong bụng còn hơn, nhưng là…”Mạnh Hổ lắc đầu, “Cố tình ông trời lại cho tớ biết chân tướng, Dương Dương, hồi nhỏ tớ thường hay chê cậu nhát gan, kỳ thật cậu là người dũng cảm, còn tớ mới là kẻ nhát gan, có vài lời, tớ luôn không dám nói với cậu, tớ sợ mình nói ra rồi thì chúng ta chẳng thể làm anh em.”Lăng Dương kinh ngạc há hốc miệng, không thể nào?!Bạch Lung đưa tay móc di động ra, Từ Hiền thấy vậy bèn hỏi, “Đừng nói anh thật muốn bạn tôi là một thằng ngu nha?”“Không, anh muốn bạn tôi là một lũ ngu.”Mạnh Hổ nói tiếp, “Cậu lúc nào cũng không chịu tiếp nhận ý tốt của tớ, tớ muốn tặng cậu áo, cậu không cần, cho cậu chuột, cậu không thu, ngay cả một lọ sữa cũng phải bịa ra lý do dị ứng đường sữa cậu mới chịu nhận.”Sự giáo dục Lăng Dương tiếp nhận từ nhỏ chính là như vậy, “Mẹ nói không thể tùy tiện nhận đồ của người khác…”“Đúng, cho nên trong lòng cậu, tớ mãi mãi chỉ là người khác mà thôi.”Lăng Dương nghẹn Hiền lặng lẽ cảm thán, “Ở phương diện tặng quà thì Mạnh Hổ quả thật kém hơn A Lãng nhiều.”Bạch Lung ngắm nghía người bên cạnh, “Cậu đã tặng nó những gì?”Từ Hiền thay Diệp Lãng trả lời “Cây búa làm bằng tay, quần áo cũ, găng tay da cừu, cả ảnh có chữ ký của Ngô Quan Phong nhân dịp sinh nhật Dương Dương, chi phí là số lẻ, nhưng Dương Dương vui chết đi được.”Bạch Lung đã nhớ ra, “Chính là tấm mặc quần lửng hoa đi dép xỏ ngón chụp ở bờ biển ấy hả? Lăng Dương từng khoe với tôi, nhưng tôi thấy tấm hình đó ngu ngu thế nào.”“Đúng vậy, chẳng phải Ngô Quan Phong luôn đi theo con đường cool ngầu sao? A Lãng sao cậu không chọn tấm đẹp hơn mà đưa.”Diệp Lãng “Hừ.”Mạnh Hổ lại nói, “Trước đây tớ cho rằng, thời gian của chúng ta còn dài, còn có cơ hội, ban đầu tớ định sẽ thổ lộ với cậu vào ngày cậu thi đậu phi công, thế nhưng… về sau tớ lại tính toán giành được quán quân PK sẽ ngả bài với cậu, kết quả lại…”Hai lần tạm dừng của Mạnh Hổ khiến cho Từ Hiền cảm thấy từ tận đáy lòng người này quả thật đã đau đớn đến cực Dương im nửa ngày cũng không biết nói gì cho phải, nghĩ tới nghĩ lui lại thấy không đúng, “Nhưng cậu và nhà Phạm tư lệnh…”Mạnh Hổ tựa hồ đụng đến một chuyện xấu hổ cực đại, chần chừ muốn nói mà lại không dám, “Vào bữa cơm chia tay tốt nghiệp cấp ba, tớ biết mình tửu lượng không tốt, sợ say rượu nên chẳng dám dính một giọt, còn cậu thì ngược lại, tâm tình không tốt nên uống rất nhiều, khi ấy tớ không nhịn được đã… đã hôn cậu… nào ngờ lại bị cô ta nhìn thấy.”Lăng Dương kinh hoàng bụm miệng, tớ còn tưởng nụ hôn đầu của mình là cho anh Lãng chứ!Ngón tay Diệp Lãng hơi dùng lực, que khuấy gãy thành hai, nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ, “Doãn — Chí — Bình –” =“Sau cô ta mượn việc này uy hiếp tớ, bảo sẽ nói cậu hay, cậu cũng biết, khoảng thời gian ấy tâm trạng của cậu… Tớ sợ chuyện này kích thích cậu nên mới đồng ý dẫn cô ta chơi game, về sau lại kết hôn với cô ta trong game, còn bạn gái gì đó, đều là tự cô ta tung tin, chờ tớ phát hiện được thì đã chậm.”“Thế nhưng, bọn tớ dù gì cũng lớn lên trong cùng một khu, biết nhau lâu như vậy, ban đầu tớ chỉ cho rằng cô ta đang nghịch ngợm, nào ngờ cô ta sẽ đối xử với cậu như vậy, nếu sớm biết trước, nếu sớm biết trước…”Mạnh Hổ thống khổ ôm lấy đầu, Lăng Dương thấy dáng vẻ này của cậu, cũng bất giác nổi lòng trắc ẩn.“Lăng Dương,” Mạnh Hổ bỗng ngồi phắt dậy, nghiêm túc kêu đầy đủ tên của đối phương, “Tớ biết bây giờ nói những điều này có lẽ đã chậm, nhưng bỏ lỡ mười sáu năm rồi, tớ không muốn mình phải hối hận nữa.”Lăng Dương không hiểu, nhìn đối phương.“Là tớ phá hủy giấc mộng phi công của cậu, nhưng tớ đã hỏi thăm rồi, vết thương của cậu tuy không thể cho cậu lái máy bay, nhưng có thể để cậu tiến vào khoang điều khiển, tớ không chỉ muốn tiếp tục giấc mộng của cậu mà tớ còn muốn giúp cậu đưa nó thành hiện thực,” Mạnh Hổ cầm hai tay đang đặt trên bàn của Lăng Dương, ánh mắt vô cùng chân thành, “Ngồi ghế lái phụ cùng tớ, tớ sẽ đưa cậu lên trời.”Diệp Lãng đập bàn, “Đê tiện!”Bạch Lung và Từ Hiền một trái một phải vội vàng đè hắn ngồi xuống Dương nghe xong đề nghị của Mạnh Hổ, mắt bắt đầu tỏa sáng.“Thật?” Cậu tim Diệp Lãng xiết Hổ trịnh trọng gật một Dương hiển nhiên không thể khống chế kích động trong tim, nhìn chằm chằm Mạnh Hổ không dời mắt, hô hấp đã có chút dồn dập, đối phương cũng kiên định nhìn lại hồi lâu tâm tình Lăng Dương mới dần bình Dương chậm rãi rút tay mình ra.“Xin lỗi.”“Tại sao?!” Mạnh Hổ không thể tin được mà hỏi, mới vừa rồi có một tích tắc, cậu gần như cho rằng mình đã thành công.“Bởi vì tớ không xứng.”Bởi vì cậu không trước khi Phạm Bối Bối chặn Lăng Dương trong hẻm tối, đã nói chính câu nhẽ cậu vẫn còn cơ hội làm một con chim có thể bay lên trời nhưng đáng tiếc giờ cậu chỉ có thể làm một con gà không biết làm sao có thể xứng đôi với chim đây?Cho dù là một đôi chân gà, tôi cũng phải bẻ gãy nó, đây là cái giá cho việc cậu đã mơ tưởng hão huyền!Tia sáng hi vọng trong mắt Mạnh Hổ tắt dần, cậu đã hoàn toàn hiểu được ý Lăng Lăng Dương mà nói, tồn tại của Mạnh Hổ chính là sự thật tàn khốc nhất, tựa như vết sẹo sau lưng cậu, dù không đau thì cũng mãi mãi không thể tiêu dù có là lời từ chối thì Lăng Dương cũng biểu đạt một cách uyển chuyển như đời này, hai người đã định chỉ có thể đi lướt qua khi Mạnh Hổ rời đi, Lăng Dương xoay bước chân, vòng sang ghế ngồi kế bên.“Tôi biết ngay mấy người núp đằng sau nghe lén mà, nghe thấy luôn cả mấy người nghị luận!”Lăng Dương chỉ vào ly nước cà rốt trước mặt Diệp Lãng, hỏi, “Của ai đây? Sao không uống?”Diệp Lãng đẩy cái ly qua.“Dương Dương, cái gì gọi là tớ không xứng?” Từ Hiền không Dương uống một hớp nước cà rốt, rồi lại lè lưỡi liếm sạch chất lỏng dính bên môi, “Hở? Chẳng lẽ khi từ chối lời tỏ tình của người khác không phải nên nói chút lời động viên để đối phương nghe không khó chịu sao?”“Cho nên thứ cậu phát cho hắn chính là phiên bản nâng cấp của thẻ huynh đệ, thẻ người tốt…” gắn thẻ bạn tốt = đưa vào friend-zone“Thẻ tớ không xứng với cậu.” Bạch Lung ra một câu tổng kết ngắn nay động tác của Diệp Lãng vô cùng dịu dàng, quả thực như biến thành một người khác, Lăng Dương có chút không thích ứng người cậu đều lún sâu vào sự dịu dàng của Diệp Lãng, khi sắp đạt tới đỉnh dục vọng thì đối phương lại đột nhiên ngừng, cú ngừng này làm Lăng Dương thiếu điều khó chịu phát khóc.“Lăng Dương,” Diệp Lãng từ phía trên nhìn xuống Lăng Dương, ánh mắt vô cùng nghiêm Dương quả thực sắp điên rồi, đừng nói anh lại muốn CD năm phút nha? Trước đó bản thân đã cấm dục suốt một tuần rồi, hôm qua lại bị Mạnh Hổ phá đám, hôm nay mà còn không phóng thích thì sẽ hỏng luôn đó!Hơn nữa, thời điểm này mà anh còn nghiêm túc gọi đầy đủ tên em là muốn giỡn gì đây?“Lăng Dương,” Diệp Lãng lại gọi tên đối phương một lần, âm thanh thành kính chưa từng có, “Anh mang em lên trời.”Hắn cúi người hôn Dương nhắm hai mắt lại, một giây sau, cậu bước tới bầu trời. Cùng đọc truyện Cám Ơn Em Vẫn Cười của tác giả Dịch Tu La tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại LinhThể loại school life, romance, drama, game, vật Diệp Lãng x Lăng Dương bỏ tiền ra mua một tài khoản nữ trong game để chơi hết 500 đồng. Mua xong rồi vào chơi mới biết tài khoản này đã kết hôn có chồng hàng mua rồi miễn trả lại. Đành chấp nhận làm nhân yêu nam mà lấy tài khoản nữ chơi cũng vì tiếc tiền 500 chuyện còn được khai thác ở khía cạnh khác của cuộc sống đầy náo nhiệt và ồn ào thời sinh viên của những chàng trai đại học thích spam trong box Homo***ual của BBS trường . Người gởi tin Qfnidaye nặc danh, khu gửi Homo***ualTiêu đề [Hốc cây] ĐM phiền chết được hốc cây lấy từ câu chuyện có người thợ cắt tóc phát hiện nhà vua có đôi tai lừa, ông không thể nói bí mật này với người khác nên đành kiếm một hốc cây để nói cho đỡ khó chịuTrạm gởi tin BBS học viện thể thao Lạc Minh cây xanh nước biếc chuyển tới BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng ngườiGần đây hắn rất thân thiết với một cậu nam sinh, lần kia trước mặt bàn dân thiên hạ hai người ôm nhau anh anh em em, hai ngày trước còn dẫn người ta tới trường sạch chùi mép xong xoay lưng bỏ đi, đè ông mày còn không chịu trách nhiệm, là cái thứ đàn ông gì thật muốn YAN thiến hắn!——————————————————————————-Người gởi tin Sevenwind Phong, khu gửi Homo***ualTiêu đề Re [Hốc cây] ĐM phiền chết đượcTrạm gởi tin BBS học viện thể thao Lạc Minh cây xanh nước biếc chuyển tới BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng ngườiBBS này có thể hiện IP, tối nay tớ dạy cậu dùng đại lý ha? đại lý phần mềm che IP——————————————————————————-Độ khó của Giếng Trăng còn cao hơn dự đoán ban đầu của Diệp Lãng, công ty phát triển game vì để kéo giãn chênh lệch với người chơi, đã thêm cho tân phó bản một BUFF cường hóa, máu và tấn công của tất cả BOSS và tiểu quái tăng 20%, đây là một loại thủ đoạn khích lệ rất thường thấy của NPH, vừa có thể kích phát lòng tranh cường háo thắng của game thủ cao cấp, gia tăng sự vinh quang khi kích sát thành công, còn có thể kích thích game thủ phổ thông bỏ tiền, cổ vũ bọn họ nỗ lực bước về phía mục tiêu làm game thủ cao đầu tiên gói mở rộng được ra mắt, chỉ tiểu quái ven đường thôi đã tốn của đoàn khai hoang Kiếm Tình nửa tiếng, nhìn thấy BOSS đầu tiên đã là chuyện của hai giờ sau, sau đó khai chiến được 2 phút lộng lẫy diệt quả như này kỳ thật cũng không làm người ta bất ngờ, Lâm Sơn là server mới, tiến độ so với các server lão làng được mở từ thời Open Beta như server Đại Sơn phải chậm hơn nửa năm. Khi các game thủ Lâm Sơn đang trưởng thành thì những hướng dẫn kích sát BOSS phó bản cũng đã rất hoàn thiện, từ hình ảnh đến chữ viết đến video, chi tiết đến mức cách đánh tâm đắc của từng nghề đều không thiếu một ai. Game thủ ở server mới cho dù khai hoang cũng là đứng trên vai tiền nhân, chưa bao giờ có kinh nghiệm đối mặt một con BOSS kỹ năng xấu từ con số vậy không chỉ Kiếm Tình gặp phải tình trạng xấu hổ này mà các đại bang hội khác của Lâm Sơn cũng đều dừng chân ở trước mặt con BOSS số 1, thậm chí còn ngại không dám lộ ra tiến độ của bản thân, thành tích tốt nhất được công khai duy nhất là Lạc Minh 50%, nghe nói BOSS này có mấy giai đoạn, phương thức tác chiến ở giai đoạn không giống nhau, mà Lạc Minh ở ngày đầu tiên đã vượt qua hai giai đoạn đầu, tiến độ này dù đặt ở server cũ cũng thuộc mức thành tích không vì trước đây đoàn đội FARM cày Già Lam Điện chẳng gặp khó khăn, Kiếm Tình đã lâu không sử dụng YY chỉ huy RAID, trải qua giáo huấn thảm thiết của ngày hôm qua, mọi người phát hiện khai hoang đánh chữ không phải là một quyết định sáng suốt, bởi vậy bang hội phát thông cáo, bắt đầu từ hôm nay thành viên của đoàn khai hoang phải lên YY nghe chỉ Diệp Lãng đăng nhập YY thì bất ngờ phát hiện tên của Linh Đang Nhi sáng lên trong danh sách bạn thân, hai người đã thêm bạn thân lẫn nhau từ hồi bang chiến lần sau tên Linh Đang Nhi hiển thị một con số kênh xa lạ, Diệp Lãng thoáng do dự, cuối cùng vẫn click đúp tiến vào kênh sở tại của Linh Đang Nhi, vào rồi Diệp Lãng mới phát hiện, đây là kênh bang hội của Lạc Minh Cửu như rất nhiều kênh YY bang hội, kênh của Lạc Minh cũng chia ra rất nhiều phòng theo công dụng, bởi vì chưa tới thời gian RAID cho nên kênh phó bản chỉ có hai ba con mèo đang treo máy, phần lớn mọi người đều đang ở phòng karaoke trong kênh giải mở công khai, Diệp Lãng yên lặng click vào, nghe được năm giây, lại yên lặng click ra…Tiếp theo hắn kéo danh sách phòng xuống dưới, sau cùng ở mục phân loại PVP, nhìn thấy cái tên Linh Đang Nhi trong danh sách người sử dụng phòng chuyên dụng cho Tiểu Phong Linh 3P, không ngoài dự liệu, nằm song song với tên Linh Đang Nhi còn có ID Lạc Minh Phong và Lạc Minh Tiểu này vậy mà cũng không khóa, Diệp Lãng sầm mặt click vào, đây là lần đầu tiên trong đời hắn làm trò nghe trộm, nhưng trộm kiểu này cũng quá là quang minh chính đi vào đã nghe thấy có người nói chuyện“Tôi dê lữ nhân, cậu đi quấn võ sĩ.” Đèn phía trước tên Lạc Minh Tiểu Ca đang sáng.“Trời! Đại ca đừng cho dê của em DOT!” damage over time“Mụ nó tui bị câm, không cho trị liệu câm lại cho tui câm, thiểu năng, giải giải giải giải giải!” câm = không niệm chú được“Nhảy cầu nhảy cầu nhảy cầu!”Một âm thanh khác vang lên, “Cậu có được không, ra tủ lạnh nhanh vậy?”Diệp Lãng đã từng nghe thấy giọng nói này trên Bảo Tháp Sơn, bởi vì chủ nhân của giọng nói rất ngứa đòn, hắn nghe một lần đã nhớ kỹ, là Lạc Minh Phong không sai.“Không ra em sẽ chết!”“Cậu coi trị liệu như chết rồi?”“Ha ha.”Đèn phía trước Linh Đang Nhi sáng lên một chốc, Diệp Lãng sửng sốt, nhịn không được vặn lớn âm lượng tai kia đoán chừng là Linh Đang Nhi ra tay cứu Tiểu Ca, giọng nói của Tiểu Ca cũng trở nên vui sướng.“Đờ, giỏi lắm.”“Click cung thủ, bảo bảo phiền quá.” Giọng của Lạc Minh Phong. cung thủ thường có kỹ năng triệu hồi thú“Xem tui!”Không bao lâu từ YY truyền ra tiếng hoan hô đắc ý của Tiểu Ca, Diệp Lãng nghe ra được tình hình đã nghiêng về một phía, quả nhiên không bao lâu trận này xong, Tiểu Ca bắt đầu “chém gió” biểu hiện xuất sắc mới nãy của bản thân.“Cái chậu vừa rồi của anh mày thiệt xuất chúng, nổ ba nghìn hai!” Tiểu Ca là pháp sư, ném cái gì đó mà đánh tụt 3200 HP của đối phương“Có gì đắc ý, vừa rồi nếu không có Linh Đang Nhi cậu đã bị võ sĩ giết, thực mất mặt.”Linh Đang Nhi nói chuyện, “Võ sĩ kia tỉ lệ trúng cao dã man, tui phỏng chừng cả người hắn đều gắn đầy đá trúng đích cấp sáu, nếu không chẳng thể trúng liên tiếp ba búa.”Lúc sau ba người còn thảo luận vài thứ khác, nhưng Diệp Lãng đã hoàn toàn nghe không vào, sao có thể như vậy?Lạc Minh Phong có lẽ đã chuyển khỏi giao diện game, nhìn thấy tên Dạ Lang trong YY, huýt sáo.“Linh Đang Nhi, có khách, ra tiếp nào.”“Gì?” Trong YY thoáng yên tĩnh, ngay sau đó giọng của đối phương vang lên lần thứ hai, “Ủa a, anh đến rồi à ông xã?”Giọng của cậu tràn đầy sung sướng, “Tới tìm em sao? Đợi em đánh xong trận này sẽ đi với anh.”“Đờ mờ, cậu có thể chuyên nghiệp chút không,” Tiểu Ca lên tiếng, “Giờ mới đánh được mấy trận?”“Hầu ông xã quan trọng, cậu là cái thá gì?”So với sự thoải mái sung sướng của Linh Đang Nhi, tâm tình bây giờ của Diệp Lãng đã rơi xuống vô cực, tay hắn run lên, không nói một câu thoát khỏi kênh YY của Lạc vốn cho rằng Lăng Dương và Linh Đang Nhi đều là dân Yên Đại, đều là game thủ Hồn Đạm, tay đều bị thương, hơn nữa đều sợ nước, nhiều manh mối như vậy hoàn toàn có thể cho rằng hai người là một, thậm chí sau khi Lăng Dương rơi xuống hồ bơi, hắn đã định rõ suy đoán của tổ ba người Linh Đang Nhi chắc như bắp rằng Linh Đang Nhi bị thương ngón út trái, Lăng Dương bị thương lại là ba ngón khác, cho dù tổ ba người có nói dối tập thể thì xế chiều hôm qua Lăng Dương rõ ràng ở cùng mình, còn Linh Đang Nhi lại online cả buổi chiều, phải giải thích thế nào đây?Diệp Lãng gặp qua Lăng Dương ba lần, lần đầu tiên đối phương không mở miệng, lần thứ hai hai người hàn huyên rất nhiều, lần thứ ba hắn đã nhớ kỹ giọng nói sáng sủa lại hơi lanh lảnh của Lăng Dương, cho dù qua Internet có sai lệch hắn cũng xác nhận chính mình sẽ phân biệt âm thanh xa lạ vừa rồi ở YY là ai? Diệp Lãng thề hắn chưa từng nghe qua giọng nói lẽ trùng hợp giữa hai người thật sự chỉ là trùng hợp?Diệp Lãng vốn đã đến rất gần chân tướng, tất cả manh mối nháy mắt lại bị đạp Lãng rời khỏi kênh, trong YY truyền ra một trận cười như chuông bạc, đó là một giọng nữ tiêu chuẩn không thể tiêu chuẩn hơn, tuy cẩn thận nghe sẽ thấy có chút kỳ lạ.“Đậu má, tắt cái phần mềm biến âm chết tiệt của cậu coi, rợn hết gai ốc rồi!”Giọng nữ vang lên lần hai, “Hây, sao chồng tui đi nhanh dữ vậy, không thì tui còn có thể triển lãm cho ổng xem các công dụng cường đại của máy biến âm đa chức năng.”“Cậu cứ tiếp tục đùa đi, sớm muộn có ngày đùa ra lửa.” Lạc Minh Phong âm thanh già nua vang lên, “Tui chẳng qua là một con bạc đen đủi, tiền cược để dành mười sáu năm chỉ trong một đêm đã thua sạch, bây giờ vất vả lắm mới kiếm được chút vốn đổi đời, cậu cho rằng tui còn dám tùy tiện ALL IN sao?”Lăng Dương rốt cục khôi phục giọng gốc của mình, “Tui thua không nổi đâu ba.”【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi ông xã ~~ sao anh chẳng nói câu nào đã đi rồi?【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang không có gì.【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi đợi em đánh xong ván này chúng ta đi đánh 22.【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang hôm nay không muốn đánh, các cậu cứ đánh đi.【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi tại sao?【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang không tâm trạng.【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi ô ô ô ô được rồi T^T【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi đúng rồi, đã gửi cho anh một e-mail xin chú ý kiểm tra ~≧▽≦/~Diệp Lãng mở hòm thư, quả nhiên lại nhận được một e-mail từ kèm e-mail là một file nén, hắn download xong mở ra xem, không ngờ phát hiện bên trong là hướng dẫn đánh BOSS đầu tiên của Giếng Trăng hai giai đoạn đầu, có hình có chữ, từ kỹ năng của BOSS đến phương pháp đối phó, viết vô cùng kỹ càng chi tiết, ngay cả trên ảnh chụp cũng vẽ đại khái đường đi cho thể thấy người viết hướng dẫn đang trong quá trình mò mẫm, bởi vì đây hiển nhiên là một bài hướng dẫn khai hoang chưa thành hình, rất nhiều chỗ đều ghi ?, còn có nhiều chỗ đặc biệt viết rõ “đoán mò chờ nghiệm chứng”, sau khi lượng máu BOSS còn 50%, hướng dẫn chấm dứt, nội dung con chữ biểu hiện cách đánh BOSS đến đây lại có thay đổi, cuối cùng là ba chữ tiếng Anh TBC. to be continued※Dưới sự chỉ huy bằng giọng của Diệp Lãng, hôm nay khai hoang của Kiếm Tình so với hôm qua thuận lợi hơn nhiều, ít nhất không phải một đám người thêm BUFF xong xông lên cái diệt đoàn, cũng dần thấy được giai đoạn hai của BOSS, thậm chí lần tốt nhất đánh được tới 62%, đối với một đoàn thuần khai hoang mà nói, tiến độ này rất khá, Mạc Thương Tâm rất ngạc nhiên về chuyện này.【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm sao bác biết ở đây phải đánh như vậy?【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang tôi xem hướng Thương Tâm càng thêm kinh ngạc.【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm bác coi hướng dẫn ở đâu? Phó bản này mới mở, bên ngoài căn bản không có ai viết được hướng dẫn đánh BOSS Lãng không muốn giải thích, hắn nói bâng quơ vài câu cho qua đề tài.【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang bạn gửi cho, hướng dẫn nội bộ của bọn ngày kế tiếp, Diệp Lãng mỗi ngày vào hòm thư sẽ nhận được e-mail của Linh Đang Nhi, dựa theo sự phát triển tiến độ phó bản của Lạc Minh, hướng dẫn của Linh Đang Nhi cũng được sửa sang ngày càng hoàn thiện, thậm chí đã tỉ mỉ đến mức có phân phối chức năng của từng nghề chụp trong file nén cũng ngày càng nhiều, trên đó đánh dấu kỹ càng vị trí đứng và chạy của từng người trong đoàn, Linh Đang Nhi thậm chí còn đòi cả danh sách đoàn của Kiếm Tình, căn cứ bố trí nhân viên của bọn họ mà đặt ra phương án ứng chiến và chia nhóm thích hợp cho Kiếm Tình Lãng đã dần quen với việc sau khi RAID mỗi ngày kết thúc sẽ đem số liệu của trị liệu và DPS cùng ghi chép chiến đấu trước khi đoàn ngã, tất cả được ghi lại bằng plug-in, gửi cho Linh Đang Nhi. Linh Đang Nhi chỉ cần vừa nhìn ghi chép chiến đấu là có thể nhanh chóng chuẩn xác phân tích ra nguyên nhân diệt đoàn, ngày hôm sau chỉ rõ từng chỗ có vấn đề cho Diệp Lãng, đồng thời dựa vào số liệu vạch ra ưu thế và khuyết điểm của từng đoàn viên, Diệp Lãng phát hiện Linh Đang Nhi hiểu biết từng nghề vô cùng rộng, gần như kỹ năng và phương thức công kích của mỗi nghề đều rõ như lòng bàn tay, dường như đã từng tìm hiểu chuyên sự trợ giúp của Linh Đang Nhi, tiến độ của Kiếm Tình từ hạng bốn hạng năm server một bước nhảy lên tới hạng hai server, bám sát gót Lạc Minh, thông thường Lạc Minh giải quyết xong một BOSS được một hai ngày, ngay sau đó sẽ truyền ra tin tức Kiếm Tình DOWN BOSS đó, không ít game thủ từ giờ đã nhìn Kiếm Tình với cặp mắt khác xưa, còn bang hội xếp trước Kiếm Tình hồi trước thì càng tăng hết tốc lực đuổi Đang Nhi trong suy nghĩ của Diệp Lãng vẫn là đại biểu cho sự thần kinh, nhưng khi cậu nói đến chiến thuật lại trở nên vô cùng nghiêm túc, nghiêm túc đến gần như biến thành người khác. Đôi khi đánh chữ nói không rõ ràng, hai người còn lên YY trao đổi bằng giọng, Linh Đang Nhi vẫn mang giọng nói trầm thấp đến mức hơi khàn khàn, giọng nói của một người Diệp Lãng chưa bao giờ tiếp xúc trong đời qua sau khi truyền thụ cách đánh phó bản, Linh Đang Nhi vẫn sẽ gọi đùa Diệp Lãng là ông xã, hai chữ này nghe vào thoạt tiên lại là một loại thể nghiệm hoàn toàn bất đồng, Diệp Lãng mỗi lần nghe thấy một đứa con trai xa lạ gọi mình là ông xã sẽ có cảm giác khó ở không biết tả làm như nói, Linh Đang Nhi ban đầu là bà vợ hợp đồng bị Diệp Lãng hiếp bức giữ lại thì về sau đã là một con yêu quấn người không ngừng gây chuyện thị phi cho Diệp Lãng lại còn cả ngày rớt nước miếng với hắn, còn như hiện giờ, ngay cả chính Diệp Lãng cũng không thể không thừa nhận, Linh Đang Nhi đã thành chiến hữu không thể thiếu của phương diện khác, trong cuộc sống 3D, mỗi năm một lần, đại hội thể thao của làng đại học được cử hành như hỏa như đồ đồ một loại cỏ có hoa trắng như bông lau, bay phấp phới trong gió, lịch huấn luyện của Diệp Lãng ngày càng dày đặc hơn, buổi chiều chỉ cần không có lớp, hắn sẽ ngâm mình ở nhà bơi lội. Từ Hiền từ nhỏ đã là fan bơi lội trung thành của Diệp Lãng, chỉ cần trận đấu có Diệp Lãng tham gia, Từ Hiền tuyệt đối sẽ trình diện trợ oai, bên cạnh còn theo Bạch Lung đã cùng đến trong lần thi tuyển nội bộ lần nay là trận vòng loại bơi lội giữa các trường, hiện trường có không ít người đến xem, Từ Hiền trước sau như một ở bên hồ canh đồ cho Diệp Lãng, còn thuận tiện giúp Diệp Lãng tiếp một cú điện Lãng suông sẻ qua vòng loại, đi tìm Từ Hiền lấy chìa khóa, ngắm trái ngắm phải một chốc, rốt cục không nhịn được hỏi, “Bạn cùng nhà của cậu sao không tới?”Từ Hiền há miệng rồi lại khép, nửa ngày mới phun được một câu, “Tớ hỏi nó, nó nói không muốn thấy nước.”Diệp Lãng có chút thất Hiền và Bạch Lung nhìn nhau, “Này, hai ngày nữa ở trường quân đội diễn ra trận chung kết bóng rổ, tớ và Bạch Lung đi xem, cậu muốn đi cùng không?”Chung kết bóng rổ trước chung kết bơi lội một ngày, Diệp Lãng do dự nên đi xem hay ở lại luyện tập.“… Dương Dương cũng sẽ đi.” Từ Hiền bổ Lãng gật đầu, “Được.”Bạch Lung liếc xéo bóng dáng rời đi của Diệp Lãng, “Cậu xác định bạn mình là thẳng?”Từ Hiền hoàn toàn không biết phải nói Lung cười lạnh, “Trai thẳng sẽ lưu hình chụp của Lăng Dương trong điện thoại?”Từ Hiền thiệt không phải cố ý nhìn lén, chủ yếu do di động của Diệp Lãng trong chế độ chờ rất dễ nhấn vào phím album hình, Từ Hiền chẳng qua giúp đối phương nhận điện thoại thôi, ai dè không cẩn thận mở luôn slide hình.“Tôi… hắn…” Từ Hiền đột nhiên cảm thấy thế giới quan của mình có chút điên đảo, “Nếu hắn thật sự… cậu sẽ …?”“Chỉ cần là người Lăng Dương trúng ý, cho dù đối phương là trai thẳng bằng hợp kim titan, tôi cũng sẽ giúp bẻ cong.”Từ Hiền triệt để câm nín, “Sao nghe cứ như cậu mới là người có hứng thú với Dương Dương vậy?”Bạch Lung lắc đầu, “Là tôi nợ cậu ấy.” Lời đầu tiên xin được nói là truyện này nó võng du, võng du, võng du a~~~~ Tất nhiên là thích rồi, vì trong đây toàn là nhân vật thần thánh thôi, có thể nói mỗi anh công đều có một nét đặc biệt riêng, tài hoa riêng, không phải cái kiểu nam chính là ánh dương còn nam phụ là ánh sao hay ánh trăng chẳng hạn. À, cái tựa truyện thì hay vô đối. Đọc rồi sẽ hiểu. Chỉ có một vấn đề nhỏ là, thật sự lúc đầu mình hơi khó chấp nhận, đó là nó có tố chất sm trong đây =.=” Cũng không phải là miêu tả gì nhiều, nhưng mà về tâm lý. Thường võng du nó trong sáng mà, nó là thanh thủy văn mà……. Mà thật ra thì anh công, anh biến thành S là vì ảnh quá thương quá yêu bé thụ, có đoạn đại khái là ảnh không quan tâm điều này là biến thái hay gì gì đó, ảnh yêu em, nên vì em. Còn em nó thì tâm lý vậy thôi… Thật sự thì không thích đừng đọc =.=” Có đọc cũng đừng lo, vì không nặng 😦 Mình hơi vỡ mộng một xíu, mà thôi đời không như là mơ. Truyện thật sự rất hay, và cái sự sm đến cũng thật hiển nhiên, cuối cuối mới có thôi, khúc đầu hài vô đối, hay dã man Thích hết tất cả công trong đây, mê hết thụ trong đây. Chấm hết. Cám ơn em, trải qua bao nhiêu đau đớn, vẫn cười được như xưa. huyện xưa tái hiện cám ơn emCộng đồng Đế Quốc Sói Hoang, box chủ nhân thảo luậnChủ lầu có đôi khi cảm thấy làm chủ thật mệt mỏi, chả trách trong giới S ít M giờ anh mới biết? S chính là làm công cho S phải phụ trách dẫn dắt M, còn M chả cần suy nghĩ gì, nếu anh chỉ muốn hưởng thụ thì làm M cho cho nên song hướng mới nhiều, thuần chủ mới cũng không thể nói vậy, khoái cảm của M xuất phát từ thân thể, là thứ trực tiếp nhất, còn khoái cảm của S chủ yếu xuất phát từ tâm lý, chẳng qua không phải ai cũng có thể thỏa mãn được khoái cảm tâm kế bên có box vật nuôi thích hợp chủ thớt lắm đó, ra cửa quẹo phải không hồi chưa vào giới thì thấy làm chủ đã thiệt, vào giới rồi mới biết làm chủ không ha ha ha, tôi nói rồi, người làm được chủ mới là tình yêu thật sự.…——————————————————————————-Đường Tu Võ đẩy cửa phòng bệnh, đây là lần đầu tiên anh ở riêng với Vệ chỗ anh trai mình, anh đã biết được thân phận của đối phương, gặp mặt chính thức trong tình hình như này, thiệt trong lòng chẳng biết phải cảm giác như em họ Đường mồ côi cha mẹ từ nhỏ, nhờ một người bác xa nuôi nấng trưởng thành, người bác kia là quân nhân xuất ngũ, thích nhất là kể cho Tiểu Tu Võ nghe chuyện ở bộ đội thời thanh bác ấy đã qua đời vì bệnh vào năm Đường Tu Võ mười bốn tuổi, nhưng cũng đã gieo vào tâm hồn thơ ấu của anh giấc mộng quân anh em là cô nhi, hồi nhỏ thường hay bị những đứa trẻ không hiểu chuyện bắt nạt, người anh vì bảo vệ đứa em mà một mình gánh hết tất cả sỉ nhục và châm biếm, tình trạng này cứ kéo dài mãi đến khi em trai vào cấp 2 mới có chuyển biến, nhưng lớn lên trong hoàn cảnh như thế khiến anh trai đã quen với việc giấu mình thật sâu, không bao giờ thổ lộ chân tâm với người biết anh trai bắt đầu chơi game online, có một dạo Đường Tu Võ đã rất vui mừng, ít nhất trong game sẽ cần phải giao tiếp với người khác, nhưng khi anh được nghỉ phép đến ký túc xá của anh trai thì lại phát hiện trong game có đứa ăn nói mất dạy với anh trai sự truy hỏi của em trai, Đường Tu Văn đành nói ra nguyên do, Đường Tu Võ biết được chân tướng sao có thể để mặc chuyện này xảy ra, nếu đã là hôn nhân hợp đồng ảo, vậy ngay từ ban đầu đã không cần thiết phải tồn Tu Võ còn đang ngần ngại tìm cách mở đầu thì Vệ Thi đã mở mắt nhìn về phía anh, tựa hồ đang hỏi mục đích anh đến lắc lắc đầu, chỉ muốn nói cho xong chuyện mình muốn nói rồi biến lẹ.“Xin lỗi,” Đường Tu Võ thẳng thắn nói ra, “Hồi trước là tôi hiểu lầm, bị kích động mới ra tay đánh cậu, tôi xin lỗi cậu.”“Còn nữa, cám ơn cậu, tuy tôi không muốn nói dối người khác, nhưng cơ hội được cử đi học lần này tôi thật sự không muốn buông tha, cho nên tình nghĩa này coi như tôi nợ cậu, nhất định sẽ trả.”“Tôi chỉ muốn nói nhiêu đó thôi, tạm biệt.”Anh xoay người dợm bước đi, Vệ Thi ở đằng sau đã mở miệng, “Xin lỗi.”Bàn tay cầm lấy nắm đấm cửa của Đường Tu Võ khựng lại, anh thắc mắc quay đầu nhìn, “Sao cậu phải xin lỗi tôi?”“Tiết thanh minh, vốn anh đến là để cùng anh trai đi bái tế cha mẹ đúng không.”Đường Tu Võ không nói tiếp, chỉ nghi hoặc nhìn đối phương.“Xin lỗi, tôi đã hại các anh không thể gặp cha mẹ, chờ tôi khỏi hẳn rồi, có thể cùng đi không?”※Đường Tu Võ mở cửa phòng đang muốn đi ra ngoài thì nghênh diện có một người đi tới, anh tức tốc lách người mới tránh khỏi va chạm ngoài ý muốn.“Ooops,” Người tới thì không cho là vậy, “Không đụng vào chú em chứ hở.”Bộ dáng người kia luộm thà luộm thuộm, Đường Tu Võ không thèm để ý mà vòng qua gã đi ra kia quay đầu dõi theo Đường Tu Võ rời đi, sau đó mới rề rà đi vào trong phòng, nói với người trên giường, “Người vừa nãy chính là em trai Lưu Ly Khấu?”“Anh ta lớn hơn anh, đừng có tùy tiện xưng hô chú em.”Mộ Dung ung dung đi về phía chiếc giường trống không kế bên Vệ Thi, ngồi xuống, “Vậy chú nhỏ hơn anh đúng không? Gọi anh đến có chuyện gì hả, chú em Đế Thích đại đại.”Vệ Thi không để ý tới trêu chọc của gã, “Còn nhớ người lần trước anh bảo tôi điều tra không?”“Cái thằng bỉ ổi đóng giả Linh Đang Nhi đó hả? Nó làm sao?”“Hai ngày trước nó cũng nằm viện, nằm ngay trên chiếc giường anh đang ngồi.”Mộ Dung không nói gì cúi đầu ngắm nhìn, “Trùng hợp vậy? Còn cùng một phòng bệnh với cậu, nó nhận ra cậu không?”“Không nhận ra.”“Sao nó lại nằm viện?”“Nó bảo mình bị đụng xe, nhưng thực rõ ràng, trên người nó có dấu vết gây ra bởi đánh nhau, khi y tá thay băng cho nó tôi nhìn thấy.”Mộ Dung trưng ra vẻ mặt rất chi là khoa trương, “Không phải chớ Đế Thích đại, đã thành như này rồi mà còn có tinh lực đi hỏi nhiều như vậy? Cậu có phải người không thế?”“Tôi không phải bị thương ở đầu,” Vệ Thi từ đầu tới đuôi đều nhắm mắt, chẳng thèm nhìn Mộ Dung lấy một cái, “Có một lần nó nói chuyện điện thoại ở ngoài hành lang, cảm xúc khác thường, âm thanh rất lớn, tôi nghe thử, kết quả nghe được tên nó gọi đối phương.”“Tên gì?”“Hồ Lê.”“Hồ Lê? Hồ Lê kia?”“Tôi không chắc.”“Nếu là thật, vậy hai thằng này làm sao mà dính đến nhau thế nhỉ?”“Cái này tôi cũng không biết, chỉ là cảm thấy chuyện này tất yếu phải nói với anh.”“Được, anh biết rồi,” Mộ Dung đứng lên vỗ Vệ Thi, “Thiệt vất vả cho cậu, trọng thương mà còn không rút khỏi mặt trận.”Mộ Dung sờ mó bản thân từ trên xuống dưới, cuối cùng mò ra được một cây kẹo que trong túi, “Tới gấp quá, chả chuẩn bị quà thăm bệnh gì, cậu nhận lấy cái này, nhất định không được chê đấy.”※Diệp Lãng ngồi trong phòng làm việc của mình, trên chiếc bàn trước mặt có đặt một cây bút ghi nhìn chằm chằm cây bút mười phút mà chẳng có nhúc nhích, hắn không muốn nghe lén chuyện riêng của Hồ Lê, nhưng trực giác hắn lại cho hay ở trong này có cất giấu bí mật to lớn liên quan đến Lăng lẽ là bí mật hắn luôn một mực tìm kiếm, nhưng lại không nhẫn tâm vạch cầm cây bút ghi âm, vỏ ngoài của nó nhất thời như nóng rẫy, tựa hồ đang ngăn cản hắn phát hiện ra chân ấn nút lựa chọn, đi thẳng đến đoạn ghi âm Lăng Dương tỏ tình, tự ngược mà nghe lại một lần, cả quá trình chỉ có mình Lăng Dương nói chuyện, bên phía được tỏ tình từ đầu tới đuôi không nói lấy một thổ lộ của Lăng Dương rất ngắn, nhưng nói ra rất gian nan, mỗi một chữ như được bật ra từ kẽ răng, Diệp Lãng chỉ cần nhắm mắt lại thì sẽ như xuyên cả linh hồn đến hiện trường, ngay cả từng biểu cảm nhỏ nhặt trên mặt Lăng Dương cũng có thể thấy rõ mồn Lãng nhớ lại những lời mà rất lâu về trước Lăng Dương từng nói với hắn bằng thân phận Linh Đang Nhi—— tui quen hắn mười sáu năm, những chuyện lúc nhỏ đều do nghe người lớn kể lại, còn tui chỉ biết từ lúc có ký ức thì đã ở cạnh hắn rồi, loại cảm giác này giống như bọn tui sinh ra đã là một phần của nhau.—— cứ thế hai đứa là anh em thân thiết nhất của nhau, hắn có bạn gái rồi, nhưng hôm ấy chẳng biết tui ăn trúng cái gì mà lại chạy tới tỏ tình với hắn.—— hắn không có trực tiếp từ chối tui, mà là đến một chữ cũng không muốn nói, ngay cả một câu không được cũng không xong đoạn ghi âm này, Diệp Lãng nhấn nút tiếp theo, từ trong bút ghi âm truyền đến một đoạn ghi âm mới tinh, lần trước khi Diệp Lãng kiểm tra cây bút còn chưa có đoạn này, Diệp Lãng nhìn thời gian ghi âm, ngay sau khi tỏ tình không đặt cây bút ghi âm lên bàn, cẩn thận phân biệt các âm thanh phát từ trong đó, tựa hồ là đang đánh thứ gì đó, thỉnh thoảng còn kèm theo một hai tiếng kêu rên không rõ đánh kéo dài ước chừng hơn một phút đồng hồ, từ bên trong truyền ra âm thanh vật nặng rơi xuống giọng nam cười lên hai tiếng, “Thằng nhóc này yếu xìu, anh chả có hứng thú gì.”Diệp Lãng từng nghe thấy giọng này rồi, là tay trống Thân Mã trong ban nhạc Hồ Lê, ngày ấy khi Lăng Dương nhìn thấy gã ở cửa quán bar, cả người trở nên rất kỳ lạ, như là rơi vào một nỗi sợ hãi tột sau đó một giọng nữ hoàn toàn xa lạ vang lên, lời của cô hiển nhiên không phải nói với Thân Mã mà là nói với người còn lại.“Chúng ta cũng coi như lớn lên trong cùng một đơn vị, quen biết nhau mười mấy năm đi, vậy mà cậu dám chen chân với tôi? A Hổ coi cậu là anh em, không ngờ cậu còn không biết xấu hổ, dám nói với anh ấy những lời này, ha!”“Nếu không phải đến ông trời cũng ngứa mắt cậu, phơi bày bằng chứng cậu làm bên thứ ba ra trước mặt tôi thì Phạm Bối Bối này có bị một thằng con trai giựt chồng’ cũng không biết, đúng thật là buồn cười! Việc này mà truyền ra, chẳng phải tôi sẽ thành trò cười cho cả khu sao?”“Lăng Dương, nói thật với cậu, tôi gai mắt cậu từ lâu lắm rồi, cậu rành rành là một thằng nhà quê, nhưng ỷ vào mình thân với A Hổ và họ Bạch mà cả ngày chạy vào khu nhà bọn tôi, cậu cho cậu là ai, cậu cho rằng cậu xứng sao?”“Cậu biết rõ A Hổ là một cặp với tôi vậy mà còn cả ngày quấn lấy anh ấy, mấy cái này tôi nhịn hết, không ngờ cậu còn được voi đòi tiên mà ôm thứ suy nghĩ nhơ nhớp này với anh ấy, cậu xứng làm anh em với ảnh sao?”“Tôi cho cậu hay, cậu không xứng! Thân phận của cậu không xứng với anh ấy, gia thế nhà cậu không xứng với anh ấy, ngay cả giới tính của cậu cũng không xứng với anh ấy, A Hổ vốn không thích con trai!”“Đáng nhẽ cậu vẫn còn cơ hội làm một con chim có thể bay lên trời nhưng đáng tiếc giờ cậu chỉ có thể làm một con gà không biết bay, gà làm sao có thể xứng đôi với chim đây?”“Cậu cho rằng cậu lôi kéo anh ấy chơi game với cậu, đi thi đấu với cậu thì có nghĩa bản thân còn có thể kề vai sát cánh với ảnh? Đừng ngây thơ thế! Cậu chỉ còn đôi tay này là ngang hàng với ảnh thôi, nhưng giờ thì cũng coi nó là quá khứ đi!”“Cho dù là một đôi chân gà, tôi cũng phải bẻ gãy nó, đây là cái giá cho việc cậu đã mơ tưởng hão huyền!”Tiếng cười của Thân Mã vang lên lần hai, “Xem anh phát hiện cái gì trong điện thoại của nó này, hóa ra thằng *** này ưa trò này.”Tiếng bước chân nặng nề.“Nếu mày đã thích thứ này vậy để anh thỏa mãn mày nha.”Âm thanh của gã tràn đầy sự khinh miệt, “Nhận ra không? Hắc Ưng của Mỹ, mũi thép đế thép, tao mới mua đấy, mày được lời rồi.”“A ——————!!!” Một tiếng thét tê tâm liệt thanh chói tai của đứa con gái, “Còn tay kia nữa! Năm đó cậu gãy một đôi cánh, hôm nay tôi phế thêm cặp móng của cậu, để xem về sau cậu còn kiêu ngạo thế nào!”Một giọng nam khác xen vào, “Ai đó!”“Có người đến.”“Xí, hôm nay đúng là may cho cậu, đi.”Bíp —— Ghi âm kết Lãng đan hai tay đỡ trán, biểu cảm trên mặt từ tốn không gợn sóng tựa như mặt nước đọng, nửa ngày trôi qua, hắn đưa tay, nhấn nút replay.※Diệp Lãng đứng dưới cửa nhà Lăng Dương, ngẩng đầu nhìn cửa sổ phòng ngủ của sau truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, người tới nhón chân đi đến gần từng chút một, sau đó bổ nhào tới, một cánh tay ôm lấy cổ Diệp Lãng, miệng bắt chước âm thanh súng tự động, “Tạch tạch tạch tạch!”Diệp Lãng bị xung lượng đâm cho nghiêng ngả về phía trước mất nửa bước mới đứng vững, Lăng Dương mượn lực hướng tâm chuyển từ đằng sau ra tới trước mặt Diệp Lãng, tay kia còn đang nâng một cây kem ốc quế.“Nghĩ gì thế? Tới rồi cũng không chịu lên.”Tay Lăng Dương còn móc tại cổ Diệp Lãng, khoảng cách giữa hai người chỉ có mười Lãng nhìn chăm chú vào hai mắt Lăng Dương ở cự ly gần, ánh mắt cậu trong veo, không lẫn chút tạp chất nào.“Cám ơn em.” Diệp Lãng bỗng nhiên mở Lăng Dương ngớ ra, “Hả? Cám ơn em cái gì?”Diệp Lãng lắc đầu, “Không có gì, chỉ là đột nhiên muốn cám ơn.”Cám ơn em, đã khoác lớp da dê tiếp cận ơn em, cố lấy can đảm bày tỏ với ơn em, từng tờ rồi từng tờ ơn em, cắt đứt tình duyên cũng không trốn ơn em, đưa tấm khiên bện từ lời nói dối hướng về anh, đưa đầu mâu làm từ chân tướng nhắm về ơn em, trải qua bao nhiêu đau đớn, vẫn cười được như nay về sau, hãy để anh làm MT của em, che chở trước mặt em, gách vác mọi thương tích cho em.“Anh hôm nay lạ quá nha,” Lăng Dương đưa cây kem ốc quế trong tay lên miệng, bỗng nhiên hét toáng lên, “Kem ốc quế của em đâu?”Cậu cúi xuống đất nhìn trái nhìn phải, “A a a vừa nãy nhào tới làm rớt xuống đất rồi!”Lăng Dương nâng cây ốc quế trụi lủi trong tay, khóc không ra nước mắt, “Em còn chưa ăn nữa, giờ thì cho kiến ăn hết rồi.”Diệp Lãng nắm tay cậu, “Đi.”“Đi đâu?”“Đi mua kem ốc quế.”“Được, vậy lần này em muốn hai viên!”“Ba viên được không?”“Thiệt? Vậy em muốn dâu tây, vani, sôcôla nữa, a, dưa lưới cũng ngon lắm, ư ư ư, khó chọn quá đi

cám ơn em vẫn cười