"Ngủ với em đừng đi!!" Tư Lam ôm lấy anh thì thầm bên tai anh. "Được, hôm nay tôi ngủ với em" Thái Trạch Dương quay sang ôm lấy cô, một lúc sau cô không quậy nữa, nhìn xuống thì thấy cô đã ngủ say. "Tôi sợ em rồi đó" Thái Trạch Dương khổ sở nói. 2dQJ. Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Lạc Lạc Thể loại Ngôn tình Tình trạng Hoàn thành Số chương 70 Lượt đọc 18,927 Cập nhật 04/02/2021 Bạn đang đọc truyện Vợ, Em Đừng Trốn Tôi!!! của tác giả Lạc Lạc. Người hàng xóm mới chuyển đến ở cạnh nhà của cô thật đẹp trai, cô bị đổ gục ngay từ cái nhìn đầu tiên bởi vẻ ngoài trưởng thành đã nhiều lần muốn bắt chuyện với anh nhưng nhìn anh có vẻ xa cách không phải loại người dễ gần. Không ngờ anh ta lại là thầy giáo mới chuyển đến trường của cô, khá bất ngờ không lẽ là duyên trường lại xếp cho anh ta làm chủ nhiệm lớp của cô nữa chứ. "Thầy, em thích thầy!!" "Lo học đi!!" Mạnh dạn tỏ tình rất nhiều lần nhưng đều bị từ chối, cô đâm ra chán nản mất hy vọng và quyết định từ bỏ và không bao giờ muốn đối diện với anh nữa nhưng chuyện đó là không thể nào rồi. "Sao lại muốn trốn tôi?" "Không cho phép trốn, nghe rõ không, tôi muốn em lo học không phải muốn em chơi trò trốn tìm với tôi em hiểu chứ" "Nhưng em...." "Đừng nói nữa, tôi đang đợi em lớn để hỏi cưới em đây, nên nhanh lớn nhé đừng để tôi phải đợi" Advertisement CÔ cắm đầu leo nhanh thoăn thoắt, một lát sau cô mới nhớ ra không biết phòng anh ở đâu. Liền quay xuống đất hỏi mọi người. Nhưng dưới đất trống không, không một bóng người. Bọn họ đã biến mất như chưa bao giờ xuất hiện. Cô bỗng nhiên lo lắng , sợ hãi, dõ dàng bọn họ vừa ở đây sao bỗng nhiên biến mất hết rồi, chẳng lẽ mình mộng du. Cô đang suy nghĩ miên man thì nghe thấy tiếng quát lớn . - LUCY HEARTFILIA EM XUỐNG NGAY CHO TÔI. Bị tiếng quát làm giật mình, cô thót tim suýt ngã - Cái gì vậy? Cái gì vậy? Đừng có mà giả mà giả qủy ở đây nhé !Ta không sợ ngươi đâu - Hừ … Hừ… Zừ… Zzz - Aáááááá . Mọi người ơi ! mọi người đâu rồi ? cứu … Cứu … Huhuhu… CỨU TÔI VỚI {Mọi người Xin lỗi phu nhân ông chủ đang ở phía trên , lên chúng tôi không thể sát cánh bên phu nhân được nữa rồi . Mong phu nhân bảo trọng . Phải giữ được mạng sống là quan trọng nhất , cho lên chuồn là thượng sách} Lucy ôm thang , dáo dác nhìn xung quanh , khóc nức nở . Cô hối hận lắm rồi ! Sao cô lại đi tin bọn họ chứ , để giờ đây bọn họ vất cô một mình nơi này . Lại có ma giữa ban ngày trên không chung nữa chứ . Chắc bọn họ nhìn thấy nó , lên sợ hãi chạy toán loạn hết rồi , bỏ mặc ở đây . Bạn bè gì mà đểu như thế , có phúc cùng hưởng , có hoạ chạy trốn toán loạn là sao? Mấy người nhớ đấy , hôm nay ta mà sống sót qua khỏi , ta sẽ đi tính sổ với mấy người . Ôi chân tay mình run rẩy mềm nhũn ra hết rồi , làm sao bây giờ? Huhu ta muốn xuống , ta muốn xuống ! Không chơi cái trò này nữa đâu. - Đừng khóc nữa , một là em leo lên , hai là em leo xuống , em chọn đi - Sợ… Sợ! Huhu ở trên đây cao qúa à - Ngoan ! Đừng sợ , lên đây với anh - Khoan ! Ai thế? Ma qủy thần thánh phương nào mau hiện nguyên hình . Ngươi đừng hòng dụ dỗ được ta . - Nếu không muốn lên thì xuống ngay !!! - Ta ngu gì mà xuống , ta xuống để ngươi thừa dịp ta không để ý , đẩy ta 1 phát chết tươi à? - *NGHIẾN RĂNG* ngẩng cái mặt em lên đây . Đầu em chứa đậu phụ à ? Ngốc vừa thôi - nghe thấy bị nói là ngốc khiến cô vô cùng tức giận. Mà công nhận giọng nói này nghe ngày càng quen , không biết cô đã nghe thấy ở đâu rồi . Không cần biết ma qủy phương nào , nói cô là ngốc , thì không thể chấp nhận được . Cho dù phải chết cô cũng quyết phải sống chết với hắn đến cùng . Nghĩ đến đây cô liền ngẩng mặt lên , tư thế chuẩn bị chiến đấu . Nhưng đập vào mắt cô , rất gần thôi . Mà khuôn mặt đỏ tím vì tức giận của ông chồng , nhưng hình như còn mang theo lo lắng nữa thì phải ? - Ông xã ! Bế … Bế ! Nói là làm cô liền dang 2 tay về phía anh , nhưng vừa bỏ tay ra , người cô mất thăng bằng , suýt rơi tự do - Lucy! Cẩn thận ! Em muốn chết à ? - Ối ! May qúa ! Hú hồn! Suýt dập mông , gãy răng . Hí hí Hello ông xã ! - Ai cho em lên đây ? Lại còn leo thang nguy hiểm thế này ? - Huhuhu không biết ! Em bị mộng du . Ông xã ơi cứu em - Em leo lên đây với anh , sắp đến nơi rồi . - Huhuhu . Không leo nữa đâu sợ lắm ! - Thế thì em tụt xuống đi - không… Không muốn . - Thế thì cứ ở đấy mà hóng gió - Anh… Anh… Oa oa oa… CHỒNG KHÔNG THƯƠNG VỢ , VỢ GẶP NẠN MÀ KHÔNG CỨU . Huhuhu . Ba mẹ ơi chồng con bắt nạt con . Tôi muốn về nhà , tôi không thèm ở đây với anh nữa . Huhuhu - Em … Em . đóng sầm cửa sổ lại , đi vào trong không thèm nhòm ngó nữa - Anh… Anh giám bỏ rơi tôi . Tên khốn kia ! Anh có ra đây không ? Huhuhu . Chồng đáng ghét anh đâu rồi? Huhuhu tôi biết phải làm sao đây ? Huhuhu chẳng lẽ hôm nay mình phải phơi xác ở đây sao ? Đáng ghét mà ! Anh dám bỏ mặc tôi . Vậy mà dám bảo yêu thương tôi , bảo vệ tôi . Vậy mà anh thấy tôi chết không thèm cứu . Tôi ghét anh … Hức hức… Bỏ rơi tôi . - Tôi sẽ không bỏ rơi em , ngoan nín đi - Anh đang ở đâu thế? ” nhìn xung quanh tìm kiếm” - Em nhìn xuống dưới đi . Khi cô vừa nhìn xuống dưới , thì thấy anh ở dưới chân cái thang , chuẩn bị trèo lên . Anh nhìn cô rồi mỉm cười chấn an cô . - Ngoan ! Ở yên đấy ! Giữ chặt vào . Anh lên cứu em đây . Nhìn anh đang leo lên cứu mình , cô cảm thấy vô cùng an toàn , nỗi sợ hãi không hiểu sao đã biến sạch đâu mất . Bây giờ cảm giác hạnh phúc đang vây lấy cô . Dù sao sắp thoát chết không vui mới lạ . - Ôm chặt lấy cổ vai anh . Anh sẽ đưa em xuống . Mít ướt nhé !Mỗi thế thôi mà cũng khóc sưng hết cả mắt lên rồi. - Vâng Anh hôn lên tóc cô , rồi lau đi nước mắt . Vác theo 1 con lợn leo xuống . ......................................Tối đăng tiếp! ^^^ ...............-+₫%- ............ Hôm nay là một ngày đẹp trời Tư Lam quyết định sẽ ra ngoài mua một ít đồ về nấu bữa sáng thật linh đình, hôm nay là ngày nghỉ nên ở nhà cũng chán chi bằng ra ngoài hít thở không khí sẽ tốt Lam vừa bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy ngôi nhà bên cạnh có vài người ra vào, cô tò mò nhìn xem thử, hình như có người chuyển đến đây thì Lam nhìn thoáng qua thấy một bóng người cao lớn đang mang một thùng hàng từ ngoài xe đi vào bên trong, dù chỉ mới thoáng qua nhưng sao tim của cô lúc này bắt đầu loạn nhịp."Đẹp trai quá" Tư Lam đưa mắt nhìn người đó, có lẽ người này sẽ là hàng xóm của liền nhớ ra mình còn phải đi mua đồ không thể ở đây ngắm mãi được, nếu thật sự là hàng xóm của cô thì sau này vẫn còn có cơ hội ngắm thoải đi siêu thị mua rất nhiều thứ, mua nhiều đến nổi bây giờ tay cầm không xuể cô thầm mắng bản thân mình."Á"Tư Lam vô tình bị trẹo chân làm cho túi đồ trên tay rơi xuống, cô ngã xuống bên đường cố gắng gượng dậy để nhặt nhưng quả cam đang rơi trên một bàn tay đưa ra nhặt hết những quả cam lại cho cô, Tư Lam lúc này ngước mặt lên nhìn là người hàng xóm mới của cô."Hôm nay đúng là ngày thật tuyệt vời" Tư Lam thầm nói trong bụng."Của cô đây" người đó đi đến đỡ cô dậy và đứa túi cam cho cô."Cám ơn anh" Tư Lam ngượng ngùng nhận lấy, không ngờ khi nhìn gần mới thấy kỹ từng đường nét trên khuông mặt chung là hoàn hảo, giọng nói trầm ấm khiến cô bị u mê rồi, phải làm sao thoát ra khỏi sự u mê này đây."Cô không sao chứ?" Người đó thấy cô đờ người ra liền vỗ nhẹ vai của cô."Tôi phải vào nhà rồi cô tự đi được đúng không?""À, ừm đúng rồi anh vào nhà đi" lúc này Tư Lam mới hoàn hồn trở lại nếu anh không gọi cô không biết cô cứ ở trên chính tầng mây không biết khi nào mới chịu xuống Lam quay trở về nhà nhảy lên chiếc giường thân yêu của mình, ôm lấy gối sau đó tưởng tại khung cảnh lúc nãy, cứ như là hoàng tử vậy."Đẹp trai, giọng nói trầm ấm, dáng người cao, ôi.... sao đủ tiêu chuẩn thế này"Cô ôm chiếc gối lăn lộn qua lại, khoảng một lúc sau mới định thần lại mà xuống bếp nấu cơm, suýt nữa cô quên cái bụng đang kêu gào của mình nấu, Tư Lam vừa gọi điện thoại với cô bạn thân của mình tâm sự, mọi chuyện trên đời cô đều tâm sự với cô ấy."Sao đẹp trai lắm sao?" Tiêu Phàng nghe đẹp trai cô cũng sáng mắt lên."Đẹp lắm hôm nào qua nhà tôi đi!!""Tôi cũng muốn thử xem người đó đẹp đến cỡ nào mà khiến cậu u mê đến như vậy"Trò chuyện suốt cả buổi cuối cùng cơm và đồ ăn cũng chín, Tư Lam vừa nấu đồ ăn vừa gọi điện thoại phải nói là quá cao siêu, nếu người khác mà không tập trung là sẽ bị khét ngay nhưng những chuyện này sao làm khó cô cho có nấu dư một phần, nhìn rất thơm ngon và đẹp mắt trang trí cho món ăn trông đẹp mắt rồi cô hít một hơi thật sâu sau đó mở cửa đi sang nhà của người hàng nhẹ gõ cửa, nhưng không nghe thấy tiếng trả lời lúc này thất vọng định đi về thì cánh cửa liền bật mở, hai má của cô bắt đầu đỏ ủng lên vì người hàng xóm đẹp trai này của cô mới tắm quấn chiếc khăn tắm ngang người, những giọt nước đang chảy xuống từ tóc xuống yết hầu gợi cảm của anh, body nói chung là cực Lam khẽ nuốt nước bọt, mơ màng chìm trong ảo mộng đầy màu hồng của mình liền bị giọng nói của anh làm mình giật mình."Có chuyện gì vậy?""A... chào anh, tôi là người ở cạnh nhà anh, anh mới chuyển đến đúng không? Lúc nãy anh có giúp tôi nhặt đồ đấy anh nhớ không?" Tư Lam nhẹ gãi đầu nói."Ừm, không có gì, chuyện nhỏ nhặt thôi, nếu không có gì thì tôi vào nhà đây" người hàng xóm này của cô đúng là lạnh lùng thật lúc nãy còn nhặt đồ giúp cô giọng nói thì trầm ấm cứ nghĩ dễ gần lắm nhưng cô hoàn toàn sai rồi."Đợi đã" Tư Lam thấy anh định đóng cửa lại liền chặn ngang cửa."...." anh nhìn cô với ánh mắt không mấy hài lòng."Tôi có nấu vài món, anh nhận lấy đi, coi như làm quen""Được rồi cám ơn""Anh tên gì vậy?""Tôi tên Thái Trạch Dương""Tôi tên Tư Lam rất vui được làm quen" Tư Lam đưa tay ra muốn bắt tay với anh nhưng anh nhìn cô từ trên xuống dưới sau đó liền bắt tay của cô rồi quay đi."Không có chuyện gì nữa thì tôi vào trong đây" nói xong Thái Trạch Dương liền đóng rầm cửa lại, mặt của Tư Lam lúc này rất hụt hẫn đúng là tính cách trái với ngoại hình. Một người vợ bị béo phì trầm trọng ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc gần đây đói bụng, nửa đêm lén lút chạy ra ngoài mua chân gà rán. Khi người chồng phát hiện, anh đã giật lấy chân gà từ tay vợ và ném chúng xuống đất khiến hai bên xảy ra xô chồng đi ăn đêm, vợ béo phì bị đánh ngay giữa trong tích tắc người phụ nữ đã bị chồng xô ngã xuống đất. Người chồng thấy vợ ngã liền ngồi đè lên người vợ chửi rủa "Cô muốn bỏ tôi và con gái đi sớm như thế sao? Hả? Bệnh tật đầy người không cần sống nữa phải không?".Người vợ cũng không phải đèn cạn dầu, dù bị đẩy ngã xuống đất nhưng miệng vẫn không ngừng mắng chửi chồng. Thấy vợ càng ngày càng nói quá đáng, người chồng tức giận đến mức giơ tay định đánh vợ một cái thật đau nhưng không ngờ, cái tát đó cuối cùng anh lại giáng xuống chính khuôn mặt của lực vì không thể nói được vợ, người chồng hung hăng tát chính mình thêm vài cái rồi đứng dậy bỏ khi chồng rời đi, người phụ nữ nằm trên mặt đất, vì quá nặng nên dù cố gắng tự mình đứng dậy, cô vẫn không thể làm điều đó. Một người qua đường đã chứng kiến ​​toàn bộ câu chuyện và tốt bụng tiến lại đỡ người phụ nữ dậy. Đứng được lên, người phụ nữ nặng gần 100kg vẫn không thể ổn định cơ thể, toàn thân run rẩy khi bước đi, khiến nhiều người không khỏi ngán Chinatimes Bạn đang đọc truyện Vợ, Em Đừng Trốn Tôi!!! của tác giả Lạc Lạc. Hôm nay là một ngày đẹp trời Tư Lam quyết định sẽ ra ngoài mua một ít đồ về nấu bữa sáng thật linh đình, hôm nay là ngày nghỉ nên ở nhà cũng chán chi bằng ra ngoài hít thở không khí sẽ tốt hơn. Tư Lam vừa bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy ngôi nhà bên cạnh có vài người ra vào, cô tò mò nhìn xem thử, hình như có người chuyển đến đây thì Lam nhìn thoáng qua thấy một bóng người cao lớn đang mang một thùng hàng từ ngoài xe đi vào bên trong, dù chỉ mới thoáng qua nhưng sao tim của cô lúc này bắt đầu loạn nhịp. "Đẹp trai quá" Tư Lam đưa mắt nhìn người đó, có lẽ người này sẽ là hàng xóm của cô. Cô liền nhớ ra mình còn phải đi mua đồ không thể ở đây ngắm mãi được, nếu thật sự là hàng xóm của cô thì sau này vẫn còn có cơ hội ngắm thoải đi siêu thị mua rất nhiều thứ, mua nhiều đến nổi bây giờ tay cầm không xuể cô thầm mắng bản thân mình. "Á" Tư Lam vô tình bị trẹo chân làm cho túi đồ trên tay rơi xuống, cô ngã xuống bên đường cố gắng gượng dậy để nhặt nhưng quả cam đang rơi trên đất. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngoan, Đừng Chạy và Phương Đường Tiên Sinh Thân Ái.

vợ em đừng trốn tôi